Càng đi càng hoang vắng...
Khoa học - công nghệ - Ngày đăng : 07:14, 18/06/2017
Em, mơ mộng, ướt át và tình cảm đến một cách ngây thơ… Trong sự ngây thơ là bóng dáng của sự kiêu hãnh tiềm ẩn…
Hai con người. Hai số phận. Em không té vào anh nhưng bị ‘sập bẫy anh’…
Bẫy gì, vừa chấm dứt sau một mối tình dài hơn cả thanh xuân và nỗi đau như một cơn lốc xoáy.
Em sẽ lấy chồng, ai cũng được, miễn là đặt em lên tất thảy những gì anh ta có, miễn là em là thế giới của anh ta chứ không phải là lát cắt trong cuộc đời của anh ta… để rồi có những chọn lựa luôn đẩy em ở phía sau…
Và khi đó anh xuất hiện, một gã trai còn quá trẻ, nông nổi ham chơi và không đủ độ… sâu và sự tinh tế như em từng mong muốn. Nhưng mãnh liệt, dữ dội và kiên định, bất chấp tất cả để yêu em.
Quá khứ dài ư, chấp luôn. Kiêu hãnh ư, chấp luôn… Anh cứ lao sầm vào đời em như vũ bão và kéo em đi. Trong cơn chếnh choáng giữa mơ và thực và nỗi đau chưa thành vết, em tựa vào vai anh, tưởng là sóng yên biển lặng nhưng chỉ là trên mặt hồ, dưới đáy sâu, ai biết…
Va đập tính cách, va đập giữa trần trụi đời sống làm thế giới của em như co thắt lại, ngột ngạt đến không thở… Em tìm gì ở người đàn ông này? Tình yêu ư? Hay một bờ vai để tựa… hay một người chồng để lấp liếm những tiếng thở dài của mẹ, và một người chồng để cho nhẹ những cơn đau… để bước hụt bước chao cho những ngày dài rộng phía trước…
Em tỉnh mộng trong cái ranh giới rất mong manh ‘xin lỗi, em không hợp với lấy chồng hay ở cùng một người đàn ông’ mặc dù trong tận đáy sâu, em rất tha thiết được yêu, lấy chồng sinh con…
‘Sao có anh rồi, càng đi, em càng thấy hoang vắng…’
‘Sao có anh rồi, càng đi, em càng thấy cô đơn…’
‘Anh đã cố gắng, anh đã làm tất cả vì em…’
‘Anh đã cố gắng, cố gắng để hiểu em…’
Anh đừng cố gắng hay đừng làm gì cả. Tình yêu của em không đủ lớn để vượt qua những rối rắm xung quanh em. Em nhận ra, anh và em như nồi này vung kia, cố gắng bao nhiêu cũng không thể khít được, không bao giờ khít được mà chỉ đang đày đọa nhau trong địa ngục tăm tối của cái gọi là tình yêu, sự ích kỷ của bản thân và gia đình…
Địa ngục tối tăm làm em thở yếu dần…
Phía trước dài rộng, anh còn cả tuổi trẻ, khát vọng và hoài bão, còn cả dông dài để gặp một người phụ nữ yêu anh hơn tất thảy mọi thứ và anh là thế giới của cô ta…
Còn thứ hạnh phúc em đang tìm kiếm, anh sẽ không bao giờ thấy được…
***
Người cũ, lần cuối cùng ngồi trước mặt em nói, anh không xứng đáng với em, em xứng đáng gặp một người đàn ông khác tử tế hơn anh…
Hôm nay thấy hình người cũ cười mà em thì đang khóc...
Hạnh phúc, với em, vẫn ở một nơi nào xa xăm lắm…!
Yên Hoa