Nồng Nàn Phố - Đàn ông chạy dài vì... đọc thơ tôi
Câu chuyện văn hóa - Ngày đăng : 05:04, 13/01/2015
Bị cho là “ỡm ờ sex” trong tập thơ đầu tay “Anh ngủ thêm đi anh, em phải dậy lấy chồng”, Nồng Nàn Phố đã từng mệt mỏi đến suy kiệt tinh thần. Phố nói: “Mình khó thể nào tự đánh giá thơ mình. Nhưng chắc vì một vài hình ảnh khá đàn bà trong thơ, nên tình duyên mình trắc trở”.
1. Cuối năm, ngồi cùng Nồng Nàn Phố ở một góc cà phê rặt mùi thành thị. Phố nhỏ nhẻ khoe trong tháng 1 này sẽ ra tập thơ mới “Yêu lần nào cũng đau”. Giật mình, “Anh ngủ thêm đi anh, em phải dậy lấy chồng” mới ra cách đây vài tháng trước. Sách Phố tặng chưa kịp nguội tay, chữ nghĩa còn nhảy múa trong đầu thì giờ đã có thêm sách mới. Cô gái 26 tuổi cười bẽn lẽn: “Tại giờ nghỉ việc làm báo rồi, tập trung làm thơ, nên ra sách cũng nhanh”.
Giữa năm 2014, cái tên Nồng Nàn Phố với tập thơ “Anh ngủ thêm đi anh, em phải dậy lấy chồng” đã tạo nên một làn sóng nhỏ trong làng văn chương Việt. Các tác giả lớn đương thời đều cho rằng Phố là một cây bút trẻ đầy nội lực. Những người chơi lâu với Phố, đều biết cô gái này hầu như làm thơ mỗi ngày, có ngày làm được tới vài bài thơ. Như vậy, nếu nói Phố “đầy nội lực” thì quả là cách nói an toàn.
|
Nồng Nàn Phố được giới chuyên môn kỳ vọng rất nhiều |
Bởi dẫu viết nhanh, nhưng bài thơ nào của Phố cũng bỏng rát, chất chứa quá nhiều đắng cay, quá nhiều mặc cảm của kiếp “trót sinh ra đã lỡ làm đàn bà”. Thơ của Phố, bất kỳ người phụ nữ nào đọc, cũng thấy na ná giống mình. Có đoạn thơ Phố thét lên: “Em gầy và bé nhỏ hơn anh!”, chỉ nhiêu đó thôi cũng thấy con chữ như tan ra trước mắt. Thân phận đàn bà trong thơ Phố khao khát yêu đương đến kiệt cùng, và rồi cũng chết hụt, chết hao trong sự kiệt cùng hơi sức đó.
2. Đọc thơ Phố, khen chê cũng nhiều, đồng tình phản đối cũng khá nhiều. Cô gái cứ hồn nhiên làm thơ … post Facebook cho đến khi bị “mắng” là “ỡm ờ chuyện sex”. Chưa có kinh nghiệm đối diện với sự đa chiều của truyền thông, Phố bị sốc.
Những bình luận ác ý nương theo bài báo mà tăng lên từng ngày, từng giờ. Cũng bởi những câu: “Đã đến lúc tình yêu chín muồi/Anh toang hoác mồm rống lên rằng – thằng đàn ông hừng hực trong anh đang muốn ngấu nghiến em” hay “Em muốn đủ thứ trên đời … nhưng muốn nhất về đêm/Quay qua thấy em trằn trọc hãy biết đường ôm chặt nhé”…
Tính ra nói Nồng Nàn Phố “ỡm ờ chuyện sex” có vẻ hơi ẩu. Vì đọc hết tập thơ, cứ bài nào có chuyện sex là cô nàng này nói trắng ra, nói cụ thể rõ ràng; “muốn” thì nói muốn, mèo hoang động dục thì là mèo hoang động dục, … vốn chẳng giấu diếm gì.
Bởi vậy nên đàn ông thích Phố, đọc thơ Phố xong … chạy dài. Vì mới 26 tuổi mà thơ Phố đa đoan quá, từng trải quá, khao khát nhiều quá, rạo rực thường trực quá.
Nói như vậy với Phố, cô gái dở khóc dở cười: “Mình chưa có mối tình vắt vai, chứ đừng nói chi đến chuyện yêu người có vợ, rồi ngoại tình các kiểu. Ý tứ và câu chuyện trong các bài thơ là Phố lắng nghe, góp nhặt từ nhiều mảnh tình phụ nữ. Phố thấu hiểu và đau như chính nỗi đau của mình. Nên thơ làm ra, đọc lại còn nghe nhoi nhói”.
|
Viết về sex "y như thật" khiến Nồng Nàn Phố bị tai tiếng đủ điều |
Nồng Nàn Phố còn than: “Lúc trước có anh chàng thích mình nhiều lắm. Đọc xong tập thơ là quay lưng bỏ đi luôn không lời từ tạ. Nghe phong thanh người ta đồn: “Nhỏ đó chắc kinh nghiệm tình trường cũng dữ”. Nghe xong chỉ biết buồn".
Thì đành vậy chứ biết làm sao. Như con bìm bịp mắt đỏ ké trời chiều, nên thiên hạ đồn nó buồn nhiều nên khóc. Mà ai biết nó đã từng khóc lần nào chưa, hay đang hí hửng bay đến với bạn tình cũng nên. Bảo với Phố vậy, cô nàng cười hồn nhiên, trong vắt.
3. Thơ Nồng Nàn Phố vốn lạ. Lạ từ cách ngắt câu, đặt tựa đề rồi ý tứ. Bởi lạ lẫm nên người thích khen hay, người không ưa chê dở cũng là chuyện thường tình. Đâu đó trong toàn tập thơ nhỏ xíu, có vài câu vụt lên đầy sáng giá, giống như nhan đề tập thơ sắp ra mắt “Yêu lần nào cũng đau”.
|
"Nhớ duy nhất một thứ / Yêu lần nào cũng đau" |
Ừ thì, “Bắt đầu quên hết thảy/Tình cuối lẫn tình đầu/Nhớ duy nhất một thứ/Yêu lần nào cũng đau”. Hay trong bài Qua bốn mươi, Phố viết: “Qua tuổi bốn mươi mới biết mình già/Không trẻ nữa để cho phép lòng nông nổi/Không thể vứt hết tất cả chỉ vì một tiếng gọi/Từ thẳm sâu lòng buồn”.
Chỉ hôn vừa đủ để thấy ngọt môi/Đừng vòng tay qua cổ thì thầm vào tai trăm điều, những điều người sau không bao giờ dám nói/Đừng siết eo và lặng thinh chờ đợi/ Cái siết nghẹt lòng từ đối phương…
Cô gái 26 tuổi, chưa một lần yêu đương vậy mà lại lần nữa trở thành đàn bà 40, trở thành kẻ yêu nhiều hóa sợ, trở thành vợ, thành người tình, thành sân sau của vài kẻ đàn ông … trong tập “Yêu lần nào cũng đau”. Hay dở đã có người có tâm, có tầm phán xét. Chỉ biết sau khi gập tập thơ nhỏ xíu lại, mấy chữ “đàn bà nhẹ dạ” tự nhiên cộm lên, quặn thắt. Đàn bà, chỉ cần yêu nhiều một chút thôi, đời sẽ buồn như một hơi thở dài…
Hồ Ngọc Giàu
Một Thế Giới