Hôm đó hai vợ chồng lao vào nhau hăng hái lắm, kết quả là tôi phải đi mua cái bàn trang điểm khác cho vợ vì lúc hai vợ chồng không để ý, nến cháy lan ra cả bàn làm 1 mảng đen ngòm. Vợ mếu máo nhìn tôi, còn tôi thì lăn ra cười, may mà không có hỏa hoạn là tốt rồi.
Mỗi lần nghĩ đến cô vợ của mình tôi lại không nhịn nổi cười. Nhớ lại ngày trước khi tôi gặp vợ cũng là vào một ngày mùa thu. Lúc tôi đang chạy thể dục trong buổi chiều lãng mạn thì vô tình thấy 1 cô gái rơi xuống hồ nước ướt sũng. Tôi đành làm anh hùng cứu mỹ nhân và lao xuống cứu cô ấy lên.
Kết quả cả hai ướt như chuột bị mắc mưa vậy, lúc cô ấy hoàn hồn rồi tôi mới hỏi lý do tại sao lại để rơi xuống dưới kia. Cô ấy mếu máo: “Dạ em… em treo lên lan can để hái xoài nhưng mất thăng bằng nên bị té”. Tôi nghe xong lăn ra cười, thì ra cô ấy ăn trộm xoài nên bị té. Tôi cười ngặt nghẽo còn cô ấy nhìn tôi bằng ánh mắt hình viên đạn, cũng may hôm đó ít người đi qua nếu không thì cả hai được phen bị nhòm ngó.
Tôi đưa cô ấy về phòng lấy đồ cho thay và kể quả tôi bị ốm. Cô ấy thấy có lỗi nên đến chăm sóc và kể từ đó chúng tôi quen nhau, thân nhau rồi yêu nhau. Yêu đương, tìm hiểu 2 năm thì cả hai quyết định kết hôn. Khỏi phải nói chúng tôi đã hạnh phúc như thế nào, thỉnh thoảng tôi lại lôi vụ ăn trộm xoài ra kể cho con nghe và bị vợ rượt đánh quanh nhà.
Vợ tôi tính tình vui vẻ, khá trẻ con nhưng được cái cũng đáng yêu. Dạo này thấy vợ khác lắm, có hôm ngủ dậy thấy vợ ngồi lù lù dưới chân giường.Tôi giật bắn mình rồi nói:
- Trời ơi! Em làm gì mà lại ngồi đó, sao dậy sớm thế.
Vợ từ từ quay mặt sang mắt chớp chớp, miệng đớp đớp rồi bảo:
- Anh thấy em trang điểm có đẹp không?
Tôi suýt nữa té ngửa ra giường, ôi chết mất, chuyện gì thế này.
- Hôm nay em không khỏe à vợ?
- Sao anh nói thế?
Cô ấy trợn mắt lên.
- Vậy sao lại trang điểm và lại dậy sớm thế.
- Em trang điểm không được à, ý anh là xấu chứ gì.
- Không anh không có ý đó.
Thế là vợ òa khóc khiến mắt lem nhem hết cả lên. Tôi ôm vợ dỗ dành mãi mới thôi làm ầm lên, thì ra cô ấy học cách trang điểm “Khuôn mặt trong suốt” theo kiểu Hàn Quốc từ mấy chị bạn. Trời ơi! Vợ để mặt mộc có khi còn xinh hơn là sáng sớm mất 1 tiếng để trát một đống phấn vào mặt như vậy. Nhưng góp ý hay chê xấu thì vợ lại khóc ré lên nên đành ngậm ngùi khen đẹp.
Có hôm đi làm về, thấy vợ mặc 1 chiếc váy quyến rũ lắm, mỏng manh. Tôi thấy lạ lắm, nghĩ bụng, vợ mình dạo này làm sao thế nhỉ. Sau bữa cơm cô ấy cứ nhìn tôi nháy mắt, nói thật tôi nổi cả da gà lên. Nháy mãi chồng không hiểu, vợ tức quá rồi bảo: “Em bảo anh lên phòng ngủ sớm sao ngồi đực ra vậy”.
Trời ạ! Nói toẹt ra vậy có phải dễ hiểu không? Lại còn bày đặt nháy mắt. Sau hôm đó, cứ thấy vợ nháy mắt là tôi hí hửng lên phòng. Dạo này vợ táo bạo thật, suốt ngày đòi “hâm nóng” tình cảm, rồi còn ăn mặc gợi cảm nữa chứ. Nhưng dù sao trông cô ấy quyến rũ và nữ tính thế này tôi cũng thấy vui còn hơn là xắn quần, trợn mắt lên bắt chồng lau nhà, rửa bát.
Có hôm đi làm về thấy vợ rải đầy hoa hồng lên giường, nến đốt lung linh. Tôi cố lục hết mọi ngóc ngách trong trí nhớ xem hôm nay là ngày gì nhưng không nhớ ra. Chưa hiểu ra chuyện gì vợ đã nói:
- Anh thấy lãng mạn không chồng?
- Hôm nay là ngày gì vậy em?
- Cứ phải có ngày thì mới được lãng mạn à?
Tôi cười nhăn nhó gãi đầu cười trừ. Hôm đó hai vợ chồng lao vào nhau hăng hái lắm, kết quả là tôi phải đi mua cái bàn trang điểm khác cho vợ vì lúc hai vợ chồng không để ý, nến cháy lan ra cả bàn làm 1 mảng đen ngòm. Vợ mếu máo nhìn tôi, còn tôi thì lăn ra cười, may mà không có hỏa hoạn là tốt rồi.
Thú thực vợ thay đổi nhanh chóng khiến tôi hơi bất an. Tôi còn lén tìm kiếm khắp nơi xem vợ mình có đi khám đâu hay bị bệnh gì không? Tôi thấy vừa hạnh phúc, vừa lo lo. Và mọi thắc mắc đã được giải đáp khi tôi vô tình nghe lén được cú điện thoại của vợ. Vợ đang ra sức thuyết giảng cho cô bạn:
- Mày phải học cách mà giữ chồng đi, dạo này đàn ông ra ngoài, hở ra tý là ngoại tình thôi…. Bla bla.
Rồi cô ấy thao thao, bất tuyệt về các chiêu đã áp dụng với chồng. Tôi thấy dở khóc dở cười, thì ra vợ đang áp dụng các chiêu giữ chồng học được ở trên mạng. Cô ấy sợ tôi léng phéng nên bày ra trò này. Tôi thở phào khi biết lý do, bỗng nhiên thấy yêu vợ biết bao nhiêu. Tôi chạy vào ôm lấy vợ rồi nói:
Vợ à! Em không cần làm những điều bất ngờ vừa qua thì anh vẫn luôn yêu em mà. Nhưng thú thực mấy chiêu của em khiến anh thấy hạnh phúc lắm.
Vợ cười tít mắt rồi nói:
- Anh thấy thích thật không?
- Dĩ nhiên rồi, nhưng mà…
- Nhưng sao anh?
- Tối nay cho anh giải lao 1 hôm nhé, không thì anh xỉu mất.
Vợ buông tôi ra, nhìn với ánh mắt hình viên đạn rồi đấm cho tôi mấy phát đau điếng. Hai vợ chồng nhìn nhau lăn ra cười. Mỗi lần đi làm nghĩ tới vợ tôi lại mỉm cười, thú thực cô ấy rất đáng yêu. Vợ lúc nào cũng như vậy thì làm sao tôi có ý nghĩ léng phéng với ai được cơ chứ.
Dù sao tôi cũng rất trân trọng gia đình mình, tôi hi vọng mỗi chúng ta đều biết cách làm cho tổ ấm mình ngày một hạnh phúc và hãy luôn quan tâm đến người bạn đời của mình. Vì người vợ của chúng ta thực sự rất tuyệt. Họ đã hi sinh cho gia đình rất nhiều, sự hi sinh đó không phải ngày 1 ngày 2 mà là cả cuộc đời của họ.
Min