Nhà tôi nằm hút sâu trong xóm, chỏng chơ giữa những đồng lúa đang mùa gặt. Quanh năm, lũ trẻ chỉ biết đến trường, chăn trâu, mót lúa, mò cua... người lớn thì tất bật ruộng đồng, bờ khoai, rẫy mía. Không tivi, không phim ảnh, không ca nhạc, không có bất cứ thú vui giải trí nào ngoại trừ đi xem hát bài chòi vào mấy ngày Tết và hội diễn văn nghệ ở xã. Cái từ 'bê đê' cũng từ đó mà tôi biết.