Mối quan hệ tình cảm giữa Oscar Wilde và Lord Alfred Douglas đã làm tiêu tốn không ít giấy mực của báo chí thời bấy giờ.
Năm 1878, Oscar Wilde được trao giải Newdigate nhờ bài thơ ông làm về thành phố Ravenne (Italia). Năm 1891, Oscar Wilde gặp Alfared Douglas. Hai người yêu nhau đắm đuối và sống cuộc đời buông thả, không giấu giếm quan hệ đồng tính luyến ái của họ.
Cha của Alfared là John Sholto Douglas, Hầu tước Queensberry, không chấp nhận mối quan hệ này và nhiều lần gây sự với Oscar Wilde. Hầu tước Queensberry yêu cầu Oscar Wilde phải tránh xa con trai ông.
Đầu năm 1895, Hầu tước đã để trước cổng Câu lạc bộ Albermarle, một trong những câu lạc bộ của Oscar Wilde, tờ danh thiếp có đề: "Dành cho kẻ bệnh hoạn Oscar Wilde".
Wilde quyết định đưa Hầu tước Queensberry ra tòa vì đã lăng mạ mình và thua kiện. Hầu tước Queensberry kiện ngược lại, theo Đạo luật Chống đồng tính luyến ái năm 1885, Oscar Wilde bị tuyên án 2 năm lao động khổ sai.
Trong suốt 2 năm lao động khổ sai ông đã viết một bức thư dài, đầy đau khổ cho Alfared. Nhưng Alfared đã không hề đến thăm ông dù chỉ một lần mà bỏ sang Pháp và Italia. Mãn hạn tù, cuộc đời Oscar Wilde bắt đầu xuống dốc. Ông sống những ngày tháng cuối đời trong cô độc và nghèo khổ.
Ở Paris, Arthur Rimbaud làm quen và trở thành người yêu của Paul Verlaine, làm xôn xao dư luận Paris.
Verlaine lớn hơn Rimbaud 10 tuổi và cũng là một trong những nhà thơ lớn của nước Pháp. Năm 1872, Verlaine bỏ gia đình cùng Rimbaud đi sang London. Họ đã có những ngày tháng rất hạnh phúc và đó cũng là khoảng thời gian mà Verlaine cho ra đời những bài thơ hay nhất của mình.
Tuy nhiên, khi trở về Bỉ, hai người đã cãi nhau, Verlaine dùng súng lục bắn Rimbaud bị thương và phải vào tù 2 năm, còn Rimbaud trở về quê Charleville. Kể từ đây cuộc đời của Rimbaud sang một trang mới, ông bỏ làm thơ và đi chu du khắp thế giới.
Đến năm 1891, Rimbaud mắc bệnh và qua đời ở Pháp trong sự tiếc nuối của rất nhiều người yêu mến thơ ông.