Tôi đã tham gia bảo vệ quần thể Angkor từ năm 1980 và chốt tại cửa Nam Angkor Thom hàng tháng trời. Thời chiến tranh chỉ thấy Angkor hùng vĩ. Thoát chết mấy lần trong gang tấc, có lần còn suýt bị bắt sống, tôi từng nghĩ sẽ không bao giờ quay lại Campuchia. Chẳng hiểu do duyên nợ hay số phận, nghề chọn mình. Tôi làm du lịch và trở lại Campuchia từ 1999, sau 16 năm xa cách. Từ đó, hơn cả thân quen với mấy trăm lần dong ruổi. Mấy bạn Campuchia bảo tôi kiếp trước là người Khmer nên mới nặng nợ như vậy. Tôi không nghĩ thế. Tôi yêu mảnh đất này như quê hương thứ hai của mình vì đây là nơi mà nhiều đồng đội tôi đã nằm xuống. Họ chết cho tôi được sống!