Trong 15 năm trở lại đây, cây thảo quả trên địa bàn huyện Vị Xuyên (tỉnh Hà Giang) đã trở thành cây dược liệu có giá trị kinh tế cao. Do đó, thảo quả đã trở thành cây trồng chính mang lại nguồn thu nhập ổn định, góp phần xóa đói giảm nghèo cho nhiều hộ gia đình đồng bào các dân tộc ở vùng cao.
Cục Sở hữu trí tuệ (Bộ KH-CN) vừa ban hành quyết định về việc cấp Giấy chứng nhận đăng ký chỉ dẫn địa lý cho sản phẩm thảo quả “Vị Xuyên”. Ở Hà Giang, cây thảo quả được người dân vùng cao của huyện Vị Xuyên trồng dưới tán rừng tự nhiên từ khoảng 30 năm nay và được coi là “cây vàng đỏ” mà họ đang cất giữ trong rừng.
Trong 15 năm trở lại đây, cây thảo quả trên địa bàn huyện đã trở thành cây dược liệu có giá trị kinh tế cao. Do đó, thảo quả đã trở thành cây trồng chính mang lại nguồn thu nhập ổn định, góp phần xóa đói giảm nghèo cho nhiều hộ gia đình đồng bào các dân tộc ở vùng cao.
Được trồng chủ yếu tại các xã Cao Bồ, Phương Tiến, Thượng Sơn, Quảng Ngần, Lao Chải, Xín Chải, Thanh Đức, Thanh Thủy, Kim Linh thuộc huyện Vị Xuyên, tỉnh Hà Giang, thảo quả Vị Xuyên to, mọng, có lớp vỏ và cùi quả dày, chắc và không có hạt lép. Vỏ quả màu nâu nhạt, đều, nổi rõ các đường gân chạy dọc, mặt trong vỏ sáng bóng. Thảo quả có mùi thơm tự nhiên, vị cay ngọt, dễ chịu.
Hàm lượng protein thô ≥ 5,67%. Hàm lượng tinh dầu của thảo quả Vị Xuyên ≥ 1,99%, cao hơn thảo quả ở một số khu vực khác. Hàm lượngaxit tổng số≥ 0,71%, hàm lượng tro ≥5,03% và khô, độ ẩm ≤ 14,39%.
Được biết, đất trồng thảo quả ở Vị Xuyên là đất mùn vàng đỏ trên đá granit và đất mùn vàng nhạt trên núi cao. Đất thuộc loại chua đến ít chua, độ pHKCl trung bình là 4,2. Hàm lượng chất hữu cơ tầng mặt, lân, kali rất giàu tương ứng là 52,52%, 48,07 mg/100gr đất và 50,32 mg/100gr đất. Thảo quả Vị Xuyên được trồng dưới tán rừng, có nhiều cây gỗ lá rộng, thường xuyên che bóng…
Trong suốt quá trình sinh trưởng của cây, người dân hoàn toàn không sử dụng phân bón, thuốc bảo vệ thực vật, nhờ vậy sản phẩm có chất lượng cao và đảm bảo vệ sinh an toàn thực phẩm.
Thu Anh